This is default featured slide 1 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 2 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 3 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 4 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

This is default featured slide 5 title

Go to Blogger edit html and find these sentences.Now replace these sentences with your own descriptions.

Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Sự tích ngày 8 tháng 3

Ngày xưa, có một anh chàng nhà nọ, gặp một người con gái xinh đẹp mĩ miều, thùy mỵ dịu dàng... tóm lại là công dung ngôn hạnh đủ cả, anh chàng đem lòng yêu mến và muốn cưới nàng làm vợ.
Đoạn họ tán nhau thế nào không biết, chỉ biết là cuối cùng thì nàng cũng nhận lời... với 1 điều kiện là hàng năm, cô nàng xin phép được một ngày vắng nhà để đi xa, còn đi đâu, làm gì, anh chàng không được thắc mắc, không được điều tra, tìm hiểu. Nghe thấy điều kiện quá dễ dàng, vả lại cũng quá sung sướng vì kiếm được cô vợ lí tưởng như vậy, anh chàng gật đầu đồng ý không chút đắn đo.
(Chẳng bù cho con trai thời nay, chẳng còn được "ngây thơ" như vậy nữa! )

Cuộc sống hai vợ chồng trôi qua rất hạnh phúc, chẳng bao giờ họ to tiếng với nhau và cô gái luôn tỏ ra là 1 người vợ đảm đang, hiền dịu. Đến một ngày nọ, khi cô nàng xin phép anh chồng ngày hôm sau được vắng nhà, anh chàng mới nhớ ra lời mình hứa ngày nào.
Lỡ hứa rồi, chẳng lẽ không làm, vả lại một ngày vợ đi vắng chắc cũng chẳng sao, anh chàng liền đồng ý. Ngày hôm đó mới dài lê thê làm sao khi mà đến tối anh chàng không thấy vợ về. Chàng cứ đứng lên, ngồi xuống, đi ra đi vào ngóng vợ như con ngóng mẹ đi chợ về vậy. Vừa sốt ruột, vừa lo lắng, chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra với vợ mình... rồi bao nhiêu những suy nghĩ khác lai bắt đầu dằn vặt anh chàng... Cuối cùng rồi cũng đến sáng. Trời vừa hửng sáng, anh chồng đã thấy vợ mình trở về nhà. Bao nhiêu lo lắng, giận dữ, nghi ngờ dồn nén cả đêm qua chưa kịp bùng lên thì cô vợ đã nhẹ nhàng nhắc tới điều kiện của ngày cưới là nàng được đi một ngày và anh chàng không được hỏi han thắc mắc. Đã hứa thì phải giữ lời, nam nhi đại trượng phu là vậy.
Những nghi ngờ tuy còn vương vấn trong lòng, nhưng theo thời gian, anh chàng cũng quên đi, cho vào dĩ vãng. Cuộc sống hai vợ chồng êm ả trôi qua.

Một năm nữa lại trôi qua, và cái ngày mà người vợ xin phép vắng nhà lại tới. Vì đã hứa nên anh chàng lại phải để cho vợ đi mặc dù trong lòng, sự lo lắng, nghi ngờ, tò mò ngày càng tăng. Một năm nữa, rồi 1 năm nữa... cứ đến đúng ngày là người vợ lại đi vắng nhà và lại trở về nhà ngày hôm sau vào đúng lúc mặt trời mọc. Trong cuộc sống, người chồng chẳng có điều gì có thể phàn nàn về người vợ của mình được cả, ngoại trừ nỗi tò mò, nghi ngờ ngày càng dày vò anh chàng. Đến một lần, vào ngày mà người vợ lại đi vắng như mọi năm, không thể kìm được sự tò mò của mình nữa, anh chàng quyết định bám theo người vợ.

Người vợ cứ cắm cúi đi, không hề biết là người chồng đang bám theo mình. Đi mãi, tới bìa rừng, người chồng thấy vợ mình chui vào trong một bụi cây. Chờ mãi không thấy người vợ đi ra, anh chàng rón rén lại gần. Tới nơi, chàng thấy có một con rắn hổ mang đang cuốn mình lột xác. Hoảng hốt, sợ hãi, chàng vội cầm con dao chém con rắn. Trước sự ngạc nhiên khôn tả của người chồng, con rắn lại hiện nguyên hình là người vợ nằm trong vũng máu, quằn quại, hấp hối.

Thì ra hàng năm, cứ đến ngày này, người vợ lại biến thành con rắn hổ mang và khi lột xác thì bao nhiêu những bực bội, những giận dữ kìm nén trong một năm qua cùng với nọc độc được xả đi hết, để rồi khi trở về nàng lại trở nên xinh đẹp hơn, là một người vợ hiền dịu hơn, chiều chuộng, nhường nhịn chồng hơn. Chỉ vì sự tò mò, lòng nghi ngờ đã làm cho người chồng thất hứa và kết quả thì chàng đã làm một điều mà chẳng thể nào cứu vãn được nữa.   Để chuộc lại lỗi lầm mà ông cha mình đã làm, hàng năm anh em tự nguyện dành một ngày cho chị em được tự do, thoải mái, muốn làm gì thì làm, hòng hy vọng là sau ngày đó thì chị em sẽ lại trở nên hiền lành dịu dàng hơn và lại "cam chịu" hơn và lại chờ đến ngày này năm sau để "xả". Đó là ngày mùng 8 tháng 3 đó chị em ạ.

Kênh giải trí sưu tầm

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Thôi thì hãy để em một mình

Thôi thì hãy để em được một mình, lòng tự nói với lòng như thế dù khi lòng tự thủ thỉ điều đó, đôi mắt tôi cứ cay xòe, cổ họng mặn đắng, mắt đau đáu nhìn xa xăm. Ừ thì cứ coi như tôi tạm mất em vậy…

Biết rằng có duyên mới gặp được nhau, biết rằng đã từng yêu nhau mới có với nhau biết bao kỉ niệm và cho nhau tất cả, nhưng điều đó nào có đồng nghĩa, cũng như khẳng định cho cái kết em sẽ là của tôi, sẽ cùng tôi đi hết đoạn đường cuộc đời. Nghĩ rồi chỉ biết lặng buồn, tôi cười khanh khách, nụ cười chẳng quen với tôi bao giờ, nhưng bây giờ phải tập quen với điều này, tôi biết tôi đã đổi thay!
Vẫn yêu em rất nhiều, em trong tôi vẫn là người con gái đầy duyên và thông minh như tôi đã từng yêu, nhưng ở thì hiện tại tôi phải cất tất cả vào lòng, để nó lặng yên ở một góc, mình tôi biết, mình tôi nhớ thương, thế thôi. Vẫn xót xa lắm chứ khi nhìn em một bóng đi về, oằn vai với bao gánh nặng cơm áo gạo tiền, nhưng tôi chỉ có thể là kẻ xa xa mà ngóng nhìn, đừng chạm, đừng cố xen vào cuộc đời em nữa như em muốn. Em là một cô gái kiêu kì, và cố chấp, nên với em, tôi bây giờ người dưng hoàn người dưng như bao người dù cho trước đó đã đá hẹn non thề thế nào. Em bảo rằng đã sai là sai đừng nói lời xin lỗi, và yêu là phải yêu tuyệt đối, còn không với em chẳng là gì nữa, tôi bây giờ là thế với em, dù cho có vạn nghìn lời xin lỗi, hay tỉ lần nói yêu thương.
Thôi thì hãy để em được một mình, tôi cũng như em, một mình đi về với mưa nắng cuộc đời. Ngày trước đàn đúm bạn bè, thong dong rong chơi vô bờ bến, bây giờ thu mình công việc với công việc, lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận khoảng lặng của mình rõ nhất là lúc này. Sống cảm tính quá nhiều đã khiến lí trí trong tôi bao lần phải hụt hẫng, bạn bè thất vọng không ít, họ chẳng ghét, nhưng để thân tình như bao ngày thành xa xỉ, để bây giờ chỉ có thể gói gọn ở một từ “bạn” thế thôi và không hơn thế nữa. Với em, tôi là người tình ích kỉ, là kẻ nói yêu mười nhưng chỉ yêu được một, trước bạn bè, tôi là thằng bạn đáng chán, nhu nhược và mù quáng, đón nhận tất cả rồi chỉ biết sặc xụa cười một mình, tôi là kẻ thất bại!

Thôi thì hãy để em được một mình, tôi không than vản mỗi ngày, không van lơn em thứ tha và quay lại nữa em à. Tôi sẽ để em được bình yên một mình như em muốn, không làm gợn sóng cuộc sống phẳng lặng mà em đang cố ghì chặt để chẳng ai có thể chạm vào. Sẽ chẳng bắt em phải gặp khi lòng em không muốn, sẽ không bắt em phải đọc tin nhắn của tôi mỗi ngày khi những dòng tin từ tôi đã như là nỗi bực bội, nếu nhớ em, muốn gặp em, tôi sẽ đứng nhìn em từ xa ở một góc khuất như em bảo, sẽ như thế đấy. Tôi sẽ để em biết rằng, em trong tôi là như thế nào chứ không phải chỉ là lời nói hoa mĩ, bóng bẩy văn thơ mà tôi đã từng nắn nót viết thành câu.

Thôi thì hãy để em được một mình, một mình thôi em nhé, nhưng tôi vẫn hoài yêu em, và khi em có thể, xin hãy cho tôi thêm một lần yêu, vì tôi bao giờ cũng ở phía sau em, em à…

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Đàn ông nên yêu vào tuổi nào?

*Tình yêu là thứ cực kỳ quan trọng với nhân loại nói chung và đàn ông nói riêng. Nhưng đâu phải thế mà có thể yêu bừa bãi, mà cần chọn đúng thời điểm.*
Sau những kinh nghiệm xương máu , đạo diễn Lê Hoàng đã đưa ra những lời khuyên cực kỳ bổ ích cho các đấng mày râu.^ ^...


1. Lúc 15 tuổi: Đàn ông chưa nên yêu vì chưa phải đàn ông.

2. Lúc 16 tuổi: Chưa yêu vì phần lớn còn mặc quần đùi, không thể hẹn hò con gái được.

3. Lúc 17 tuổi: Chưa yêu vì chưa biết uống cà phê. Chả lẽ mời nàng uống trà sữa?

4. Lúc 18 tuổi: Không yêu vì không có tiền và đang vào đại học.

5. Lúc 19 tuổi: Học năm thứ hai đại học và có nhiều môn phải thi lại, nếu yêu sẽ rớt ngay.

 6. Lúc 20 tuổi: Không thể yêu vì không chín chắn, gặp cô nào cũng muốn yêu.

7. Khi 21 tuổi: Chưa yêu vì chưa có tiền.

8. Lúc 22 tuổi: Chưa yêu vì mới tốt nghiệp ra trường, còn đang xin việc, tương lai chưa bảo đảm.

9. Lúc 23 tuổi: Chưa yêu vì yêu cao quá không được, yêu thấp quá thì tiếc.

10. Lúc 24 tuổi: Chưa yêu vì sắp tới có khả năng lên chức, yêu sợ bị hố to.

11. Lúc 25 tuổi: Chả cần yêu cũng có bạn gái để dẫn đi chơi.

12. Lúc 26 tuổi: Không dám yêu khi thấy bạn bè cưới vợ sau đó nheo nhóc ở nhà thuê.
  
13. Lúc 27 tuổi: Chưa yêu vì cảm thấy sẽ gặp một tình yêu lớn hơn.

14. Lúc 28 tuổi: Không yêu vì ở tuổi này yêu sẽ bị con gái bắt cưới.

15. Lúc 29 tuổi: Đã đợi đến 29 rồi thì tại sao không đợi đến 30?

16. Lúc 30 tuổi: Việc quái gì phải yêu khi chúng nó đồn lúc này yêu là do sợ ế?

17. Lúc 31 tuổi: Đừng yêu, vì lúc này đứa nào yêu mình có thể không chân thành mà do thấy mình thành đạt, muốn đào mỏ.

18. Lúc 32 tuổi: Thôi yêu vì bọn gái trẻ quá ngốc nghếch, bọn không còn trẻ quá chán.

19. Lúc 33 tuổi: Yêu sao nổi khi thấy bạn bè cưới nhau lôi nhau ra tòa?

20. Lúc 34 tuổi: Ghét yêu chả phải vì ghét các cô gái mà ghét mẹ vợ.

21. Lúc 35 tuổi: Cần suy nghĩ thật kỹ vì bây giờ phải yêu nghiêm túc. Kỹ đến mức chưa yêu là tốt nhất.

22. Lúc 36 tuổi: Không yêu vì không cần đứa nào thương hại hết.

23. Lúc 37 tuổi: Tại sao phải yêu khi có cô gái chấp nhận không yêu cũng như yêu.

24. Lúc 38 tuổi: Chưa yêu nếu chưa trả lời được câu hỏi: bây giờ là yêu cho mình hay cho đứa khác?

25. Lúc 39 tuổi: Sao không chờ đến 40 cho nó chững chạc?
  
26. Lúc 40 tuổi: Không yêu vì quá mệt, ai đời tuổi này còn phải đưa đón, giận hờn? Dẹp!

27. Lúc 41 tuổi: Không yêu vì không thể ban đêm thức dậy thay tã cho con.

28. Lúc 42 tuổi: Tại sao phải yêu khi sống độc thân bắt đầu đã quen?

29. Lúc 43 tuổi: Tại sao phải yêu nếu như yêu chỉ là chung sống, không có sự đồng điệu về tâm hồn?

30. Lúc 44 tuổi: Yêu để làm gì? Để chứng tỏ mình còn đang xuân à? Dẹp!

31. Khi 45 tuổi: Không yêu vì nhớ lại hình bóng những người yêu thuở thanh niên.

32. Lúc 46 tuổi: Không thể yêu vì biết chắc đứa nào yêu mình hiện nay cũng vì tài sản.

33. Lúc 47 tuổi: Chả cần yêu khi biết rằng cuộc sống còn quá nhiều những thứ vĩ đại hơn yêu.

34. Lúc 48 tuổi: Chả cần yêu khi hiểu yêu là hy sinh, mà mình chẳng còn gì nữa để hy sinh.

35. Lúc 49 tuổi: Chưa yêu khi chưa đi khám sức khỏe tổng quát.

36. Lúc 50 tuổi: Sẵn sàng yêu. Mở lòng ra đón mọi tình yêu! 

Tg: Đạo diễn Lê Hoàng

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

CÓ NHỮNG NGƯỜI CHỈ ĐỂ GIẤU ĐI ..

Rất nhiều người trong số chúng ta vẫn đang giấu riêng cho mình bí mật về một người, một người mà chính bản thân ta cũng thấy khó định nghĩa nhất, khó nắm bắt nhất, và đặc biệt là khó...quên nhất!

Ta chẳng hiểu mục đích họ xuất hiện trong đời mình để làm gì khi không hẳn là người dưng, không là bạn, không phải tri kỷ, cũng chẳng là tình yêu. Họ đến với ta làm gì rồi làm trái tim ta loạn nhịp, nhưng lại không chịu (hay không thể) ở bên ta mãi mãi không rời?

CÓ NHỮNG NGƯỜI CHỈ ĐỂ GIẤU ĐI ..

Ta chẳng hiểu vì sao, từ lúc nào và cho đến bao giờ ta mới thôi rung động khi đứng trước họ, mới thôi mỉm cười khi nghĩ đến họ và thấy khó chịu khi không thể tiến lại gần họ hơn một chút, hay để họ xa ta một phút!

Ta cố gắng bao nhiêu lần thử làm rõ ràng rành mạch thứ tình cảm ta dành cho họ, họ dành cho ta là gì? Nhưng càng nỗ lực thì dường như mọi thứ càng mờ mịt và vô cùng khó đoán định.

Cuối cùng, ta chấp nhận bỏ cuộc, buông họ rơi tự do vào một quãng nào đó vơ vẩn trong lòng mình. Nhiều lúc ta sợ nghĩ đến họ, sợ chạm tới họ, vì ở họ có tất cả những gì mà ta cần. Là vui cười, hạnh phúc, là ngọt ngào, lãng mạn, là tiếc nuối, vấn vương, là xót xa, nhung nhớ...Ta sợ, bởi vì ta nghĩ nếu không chạm vào thì sẽ không có chuyện chẳng may rơi ra, rồi vỡ rồi tan, rồi hoang mang vì lạc mất.

Ta biết, mất họ, ta sẽ không còn là chính bản thân mình nữa. Và ta cũng biết, có họ ở bên, dù chẳng là gì của nhau, nhưng ta cảm thấy "an toàn". Một sự an nhiên không dễ gì có được, từ một người vừa lạ vừa quen, vừa lạnh lẽo vừa ấm êm, vừa muốn quên vừa muốn nhớ...
CÓ NHỮNG NGƯỜI CHỈ ĐỂ GIẤU ĐI ..

Và thế là, qua bao nhiêu niềm trăn trở, ta quyết định giấu họ trong sâu thẳm tim mình, thôi không định nghĩa hay tìm hiểu, thôi không đoán định hay mong chờ. Chỉ đơn giản là một người xuất hiện, làm cuộc sống của ta đa màu sắc hơn thôi...

Có biết bao nhiêu người xuất hiện trong cuộc đời ta, có người ở lại, người bước ra, và có người ta giấu họ đi. Người bị-giấu-đi ấy, họ có khả năng làm cuộc sống của ta đặc biệt hơn rất nhiều, chỉ bằng cách có mặt ở đâu đó, vào những khoảnh khắc diệu kỳ nào đó...
Và chúng ta, ai cũng cần có một người chỉ để giấu đi...

  Lượm lặt

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Những điều hôn nhân dạy bạn

1. Bạn có biết trên đời này chỉ có hai loại đàn ông chả bao giờ hiểu nổi phụ nữ: đó là đàn ông độc thân và đàn ông đã kết hôn.
.
2. Bạn có biết vì sao những chàng trai đeo khuyên tai chính là những người đã sẵn sàng cho hôn nhân? Vì họ đã có sẵn được 2 kỹ năng quý giá: biết chịu đựng nỗi đau và…  biết chọn mua đồ trang sức!!!
.


3. Người ta nói kẻ yếu thì trả thù, kẻ mạnh thì tha thứ, còn người thông minh thì phải biết tìm cách quên đi.
Tôi thấy thế thật chí lý. Tôi sẽ học cách quên đi, sau đó một thời gian, tôi sẽ thuê kẻ yếu trả thù.
.
4. Người ta nói rằng trên đời có luật nhân quả, những ai làm điều xấu ắt sẽ gặp chuyện không tốt. Chính vì thế mỗi khi làm điều gì xấu cho người khác, tôi cảm rất là thanh thản, vì đấy chính là nhân quả đối với họ!
.
5. Mẹ tôi nói là tôi dốt, kém, chả biết tính toán gì, mấy chục tuổi đầu con nhà người ta làm được bao nhiêu là việc, đến mẹhồi bằng tuổi tôi cũng đã tự lập đàng hoàng.
Tôi bèn nói chả biết ai kém tính toán hơn ai nhưng rõ ràng là có một người đang ăn, ở hoàn toàn miễn phí trong nhà người còn lại.
.
6. Khi nào một người đàn ông không đáng tin? Đó là khi họ là một chàng trai ở quá gần, hoặc một ông chồng ở quá xa. Và những khi còn lại.
.
7. Hôn nhân sẽ dạy bạn rất nhiều điều: sự tha thứ, biết thỏa hiệp, biết hài lòng với những gì mình có, tính kiên nhẫn… và hàng tỉ đức tính khác nữa mà bạn không cần nếu bạn sống một mình.
.
/Lê Bích/